- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
GHI Ở ĐÀ LẠT 1
Bỏ Huế buồn tôi…
lên Đà Lạt
Thơ bỏ sân trường,
phía gốc cây
Bao năm rồi nhỉ,
quần sanh cỏ
Tịnh thổ hồn tang
lặng lẽ mùa
--
Ừ thì Đà Lạt mời
tôi đến
Sương và thông
thơm ngát mây trời
Cô đơn, cánh dã quỳ
vàng nắng
Rót vào tống biệt,
tiễn ngày đi
--
Huế đã xa rồi, chừ
Đà Lạt
Sao hàng thông
xanh rất Ngự Bình
Sao chiều than thở,
ai ngược dốc
Những biệt thự buồn…mà
gió Nam Giao
--
Đêm Đà Lạt kể về
những chuyện tình dang dở
Nghe giọng Khánh
Ly, sương khói mơ hồ
Gọi tên, Huế - Sài
Gòn - Đà Lạt
Gọi người, trả nợ
tình xa…
3.10.2020
GHI Ở ĐÀ LẠT 2
Những
cơn mưa phùn đưa Đà Lạt vào thu
Ngày
tôi đến sương mù giăng ảo mờ, chẳng ai đợi tôi bên nhà ga xe lửa
Thành
phố lại trở buồn như ai đó vừa mới đi xa
Hồ
Xuân Hương tím dần buông trong suy nghĩ
--
Những
người yêu nhau nghe ái ân vất vương như nhựa thông phấn trắng
Lặng lẽ
tiếng chuông nhà thờ chậm rơi
Hoa dã
quỳ vàng vào lối nhỏ
Ký ức là
câu chuyện tình về chàng K’Lang và nàng H’Biang (1)
--
Đà Lạt
như sương, rong rêu qua phận người lặng lẽ
Những
giấc mộng đẹp đâu đó vẫn chưa tan
Lẩn
khuất đâu đây là những Alexandre
Yersin, P. Munier (2), Hàn Mặc Tử, Trịnh Công Sơn…
Tâm hồn họ đi xuyên qua thời gian Đà Lạt
--
Có cố nhân đâu mà sao nhớ quá
Người xưa nơi nao, chỉ còn đây cơn mưa
phùn chiều muộn… đời trai
Những hạt mưa rơi ngập ngừng, tóc ngưng
điểm bạc
Vây quanh tôi ly cà phê và quá vãng…sương
mù.
7.8.2022
GHI Ở ĐÀ LẠT 3
Ngày Đà Lạt xa
tôi, Hồ Xuân Hương lặng im không nói gì
Chỉ có đám mây
trên đầu bay vẫy vẫy
Lóng lánh màu đồng
đen, chú gà nhỏ trên đỉnh nhà thờ Nicôla Bari
xoay theo gió
Mùi phấn thông
thơm tho những ca khúc thánh đường
--
Đà Lạt
chìm trong se lạnh nhìn tôi
Ánh nhìn của nhà bác học người Pháp Alexandre Yersin
130 năm người đến nơi này
Bây giờ ông tản bộ ở đâu chỉ thấy những cặp tình nhân thả hồn
vào hoa cỏ
--
Đà Lạt những câu chuyện tình yêu, lãng mạn, không thành
Tôi đã ghé thắp hương ở đồi thông hai mộ
Chẳng trách hờn ai một đời Hồ Than Thở
Đỉnh LangBiang và thiên tình sử Romeo - Juliet nơi này
--
Tôi
nghe những cơn mưa cầu hôn bên gốc thông già
Rồi
thiếp đi giấc dã quỳ vàng rực
Bốn mùa trôi trong ngày ngoằn ngoèo…những con dốc vút cao
Trên đồi thông xanh Tà Nung…những biệt thự màu hồng.
--
Ngày Đà Lạt xa tôi chầm chậm
Vương vương hơi thở ai trong sương
Thì thầm với tôi hò hẹn
Nghe lại tiếng hát mộc của Khánh Ly thời mới bước vào nghiệp
hát ca
--
Đà Lạt xa tôi chầm chậm mà nhớ
Góc tĩnh lặng cà phê Tùng, thi sĩ Bùi Giáng từng xé vỏ thuốc
lá viết những câu thơ lộng lẫy
Chàng sinh viên gốc Chăm Từ Công Phụng thuở ban đầu, những
giai điệu mộng du
Lời tình nào Trịnh Công Sơn viết cho Dao Ánh trong một bức
thư.
--
Đà Lạt xa tôi chầm chậm
U hoài, ngậm ngùi về một thời quá vãng
Mà nhớ dư âm tiếng vó ngựa trong sương mù
Cầm sắc đến tàn hơi, Đà Lạt ơi…
2.2023
GHI Ở ĐÀ LẠT 4
(Đà Lạt sương mù)
Tôi yêu cái tên “Đà Lạt bên dưới sương mù”…(3)
Nhẩn nha nhớ nhớ bây chừ gần hết tháng ba
Mi mô da cuối mùa tỏa hương từ trăm cánh nhỏ
Xưa xa còn đó, những biệt thự màu hoàng lan
Bước chân tôi tiễn tôi về theo tiếng chuông nhà thờ Nicolas (4)
Ngày tôi đến
Sững sờ dưới chân núi LangBiang
Nghe kể chuyện góa phụ O’Neil, lập vườn cà phê Arabica
… và những con xén tóc (5)
Mùi hương hoa ướp trọn nỗi buồn
Khuya khoắt những giọt mưa trong thành phố
Những giọt mưa bên ngoài ô cửa sổ
Hình như đâu đây hiện hữu những cuộc chia ly
Mái tóc thật đen, đôi mắt thật buồn
Chẳng có nụ hôn, không bàn tay tiễn biệt
Bóng người đổ về đêm, tiếng hồ than thở
Không còn người viết tiếp chuyện đồi thông
Ôi những bông hoa bất tử
Hãy đợi những người yêu nhau như đợi ngày xa mặt đất
Đợi có một người sẽ chết vào đêm mai
…và ngàn đêm sau nữa
Những trái thông nhỏ như đóm lân tinh
Thả rơi những tinh cầu
Thả rơi từng mảng hồn rờn rợn
Tạm biệt nhé những loài hoa và cả những chuyện tình…
Oải Hương từ miền Địa Trung Hải
Tím đến thế, thủy chung cho triệu triệu người chiêm ngưỡng
Nhưng tình yêu chỉ có một ngươi…
Dã Quỳ và chuyện tình ba người không hồi kết
Họ chết đi để trên đời còn có một loài hoa…
Lại nghĩ về những cuộc chia ly
Đêm nay và nhiều đêm sau nữa
Những người yêu nhau chết đi thành Đà Lạt sương mù.
Võ Văn Trường
________________
(1)Lịch sử Langbiang xuất phát từ câu chuyện
của hai nhân vật là chàng K’Lang và nàng H’Biang. Cái tên Langbiang ra đời –
ghép từ chính tên của hai người tình khi họ qua đời.
(2)Trong chuyên đề về Đà Lạt năm 1941 được đăng trên Tạp chí
Đông Dương (Indochine), số 28, năm 1941, tác giả P. Munier đã có những cảm nhận
đặc biệt về vùng đất này. Bài viết được đăng bằng tiếng Pháp; nhà nghiên cứu về
Đà Lạt Nguyễn Hữu Tranh đã dịch ra Việt ngữ. Qua cảm nhận của P. Munier, Đà Lạt
như một thiên đường của những loại hoa.
(3) Tên một tập sách
(4) Nhà thờ Thánh Nicolas cuối thập niên 1920, tiền thân nhà thờ Chánh tòa Đà Lạt.
(5) Khi Pháp đô hộ gần thác Cam Ly, một góa phụ người Pháp có tên O’Neil lập vườn trồng cà phê Arabica. Đặc biệt nàng có biết tài canh giữ không để những con xén tóc phá hoại…và cung cấp một loại cà phê thượng hạng. Nông trại của góa phụ sau này đã bị chính thác nước do nàng tạo ra cuốn phăng…và không bao giờ được xây dựng lại.
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét