- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Từ dạo đó em về
Biết có em về ngang lối cũ
Cỏ non tơ lượn sóng ngọt ngào
Con sáo hót khan điều ẩn dụ
Đồi vắng nghiêng, cái nhìn chênh chao
*
Hun hút đường cong đang hắt nắng
Mờ xa xóm nhỏ, núi vờn mây
Che chắn quanh đây một khoảng lặng
Đề cho ký ức ứa dâng đầy
*
Hăm hở bước, chùng chình niềm nhớ
Lặng lẽ rơi một thoáng mơ hồ
Còn nguyên đó, ước mơ dang dỡ
Rạo rực sóng lòng nắng lệch xô
*
Biết có em về qua nơi ấy
Cỏ hoa bừng nở, bướm vờn lay
Giấc mơ xưa giật mình choàng dậy
Dáng eo cong nhỏ nhắn phô bày
*
Con sáo bay đi rồi trở lại
Nghiêng bên đồi lộng gió hót vang
Nắng lóng lánh sắc màu con gái
Chợt quay ngang, một thoáng ngỡ ngàng...
Hương
Ngọc lan
Ngẩn ngơ tà áo mỏng
Bay trong gió tan trường
Phố xa chiều lồng lộng
Ngọc lan chờ loang hương
*
Lơ ngơ ai đứng đợi
Bên hàng cây ven đường
Ngập ngừng, em bước vội
Bóng ngày mờ hoa sương
*
Chiều qua ngang trường cũ
Kỷ niệm xưa ùa về
Điều gì như hoán dụ
Suốt một đời mãi mê ...
*
Trẻ trung màu ngói mới
Tươi như tiếng em cười
Lắng trong chiều khơi gợi
Một tin yêu rạng ngời
*
Đâu đây ngày vụng dại
Vương vãi những sắc màu
Giận hờn thời con gái
Người xưa giờ ở đâu?...
Tiếng
ru
Chiều chan nắng chảy ngập ngừng
Lối xưa cỏ biếc lưng chừng mùa thu
Chờ trông rối lẫn phập phù
Mơ hoang tình đợi, tiếng ru nửa chừng...
Rạn
vỡ
Một góc tình
Thôi
Rạn vỡ em rồi
Mộng hoa vàng
Sau
Những ngày giông bão
Nước mắt cạn
Khô
Nụ cười gượng gạo
Mà dòng sông
Đời
Cứ mãi miết trôi...
Tương
tư chiều
Hoàng hôn vỡ, tiếng chân bước vội
Sắc thu không đẫm buổi hoang chiều
Vệt nắng rớt, loang dần mờ tối
Lấp lóa đường xa, bóng cô liêu
*
Em gom nắng của ngày thu cũ
Trả lại tin yêu trên bến xưa
Nghe lễnh loãng một đời cô phụ
Ngọn đông phong líu ríu đánh lừa
*
Một điều gì, sao không quên được
Người đã đi, nắng chảy vội vàng
Trong một chiều, mắt môi nhòe ướt
Cuốn theo mùa, bạc phếch thời gian
*
Bao năm rồi, dư
ba đọng lại
Vướng víu mỗi lần
qua bến sông
Lóng lánh giấc mơ
thời con gái
Gió vô tư thổi
rối trên đồng
*
Biêng biếc ảo mờ
trong gió lộng
Gói gọn chiều,
một dấu tương tư
Rơi đâu đó xuân thì chín mọng
Một nỗi niềm, nuối tiếc, giá như...
Em khép cửa, sao vẫn còn ngồi đợi
Phố
chật người đi, nẽo ngược đường xuôi
Ngọn
gió bung biêng, đưa mùa yêu tới
Một
chút lạnh đầu xuân, len lén ngậm ngùi
Không
lời hẹn, không một lời nhắn gởi
Sao
ngoài kia, ai cũng hớn hở tươi vui?
Con sóng oằn mình vỗ vào vách đá
Tung
ngang trời những giọt nước long lanh
Không
ai tự bầm giập mình để gọi là trải nghiệm
Muốn
khát khao cuộc sống yên lành
Thì
cũng phải tự trở mình bên góc đời hung hiểm
Có
chính kiến rõ ràng với những kẻ lưu manh…
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét