DẬY SÓNG VIỆT
NAM
Mai thức dậy
thấy mình nằm trên cát
Nghe thầm thào
biển hát khúc xa xăm
Con sóng nhỏ buồn chi đêm chao chát
Bước chân về khao khát mãi trăm năm
Mai thức dậy thấy mình ngồi yên lặng
Trước mũi thuyền hướng biển gọi cô đơn
Mành lưới mỏng lạ lùng buông sợi nắng
Con còng xe chập chững cát căm hờn
Mai thức dậy đứng im nghe hơi thở
Ngược vào tim tự thuở biển thăng trầm
Cha một đời ngực trần luôn trăn trở
Nghiêng bên nào cơn đói cũng râm ran
Nên không thể khoanh tay chờ đợi được
Biển chập chùng tàu giặc chiếm ngang nhiên
Cho em khỏi bận chiều lo tóc mướt
Nhuộm chân trời khoác vẽ đẹp thần tiên
Nên không thể mùa nầy còn biển động
Bâu mái chèo bầy trẻ mút tay suông
Mỗi bát cơm ước mơ thành Thánh Gióng
Gốc tre làng hoá cọc Bạch Đằng Giang
Mai thức dậy biển ngập tràn sự sống
Thuyền ra khơi tôm cá ắp đầy khoan
Bởi có thể từ nay ta lựa chọn
Tổ Quốc hay là hạnh phúc cỏn con
Mai thức dậy trùng dương xanh dát nắng
Áo em vàng dệt nỗi nhớ mênh mang
Bởi có thể bên kia bờ biển vắng
Con thuyền nào cũng dậy sóng Việt Nam
MÌ QUẢNG SÀI GÒN
Giữa Sài Gòn ăn tô mì Quảng
Bằng ở quê đám giỗ cả làng
Rùn cổ lại bẻ đôi bánh tráng
Hạt mè văng tím rịm góc bàn
Ông dường đã tóc đang sợi bạc
Môi thít thà cắn trái ớt xanh
Chiều gió cả cơ hồ thất lạc
Quét chân người muôn thuở loanh quanh
Hai bạn trẻ ngoéo tay chờ đợi
Khều cộng rau nước mắm mặn dần
Chiếc đũa lệch thời gian xấp xới
Dăm người ta nóng ruột ngoài sân
Chị ăn rồi nhưng chưa về vội
Ngồi phân bua thịt ướp lơi tay
Tuy hơi nhạt nhưng tôm nổi trội
Rất ngọt ngào dư vị từ đây
Phía bàn bên chủ nhân với khách
Kể huyên thuyên chuyện cũ quê nhà
Rồi bắt lẽ: răng mi ốm nhách
Thiếu: cơm gà, rượu gộ nhâm nha
Giữa sài Gòn ăn tô mì Quảng
Còn sang hơn mĩ vị cao lương
Nghe người quở buồn chi bảng lãng
Nhích lại gần. Tôi nhớ Quế Sơn!
NGÀY TRẦN GIAN
Ngày trần gian của anh còn ít lắm
Làm ơn đừng hẹn nữa được không em
Đèn trước gió sớm muộn gì cũng tắt
Mây kéo về giông bão sắp nổi nênh
Em hứa tặng anh nụ hôn cháy bỏng
Nhưng bao năm rồi môi vẫn khát khao
Hay tất cả chỉ là điều mong ngóng
Như trần gian ngày tháng vốn chênh chao
Thôi em ạ, anh nằm đây lá đắp
Chiều co ro sương trắng phủ quanh bờ
Câu thơ cũ thương yêu vờ ôm ắp
Ngày trần gian ai biết đến bao giờ
Tạm biệt em, mong manh tình yêu nhỏ
Biết vậy rồi nhưng có vẫn hơn không
Ngày trần gian nợ duyên mình chưa tỏ
Hẹn muôn sau anh cỏ lót em nằm ...
BÌNH ĐỊA MỘC (tác giả giữ bản quyền)
_________________________________
Chùm thơ khá đẹp về ý tứ
Trả lờiXóa"Con sóng nhỏ buồn chi đêm chao chát
Bước chân về khao khát mãi trăm năm"
Xin cám ơn và chia sẻ cùng tác giả
Cảm ơn bạn Trường Thắng đã có nhận xét. Chúc bạn vui!
XóaNgày trần gian nợ duyên mình chưa tỏ
Trả lờiXóaHẹn muôn sau anh cỏ lót em nằm.
Tình yêu muôn đời lãng mạn. HHT