DÒNG ĐỜI LUÂN CHUYỂN
Yêu cho đi nhận về từ phía khác
Tiếng thời gian bay bổng giữa xa xôi
Ly rượu mời có người khóc kẻ cười
Trên năm tháng chia đôi lời từ tạ
Lạnh mùa đông cớ sao tàn nhẫn quá
Đủ làm đông vết máu của thương đau
Đủ làm quên giây phút nụ hôn trao
Đủ làm chết dung nhan trong khoảnh khắc
Ôm số phận mẹ một đời thổn thức
Em từng đêm vò võ nỗi niềm riêng
Đời mong manh sao giải nghĩa ưu phiền
Cõi tạm trú nên lầm người gian dối
Trong thánh thiện chắc gì không tội lỗi
Kiếp lục bình chưa trả hết long đong
Mỗi người chúng ta đều có con sông
Được tắm mát thời hoàng kim tuổi nhỏ
Chiều vào tối lắng lòng nghe đất thở
Tiếng đàn ai réo rắc giấc mơ yêu
Hồn quê tôi bàng bạc khói lam chiều
Tình dân tộc biết bao điều thân thiết
Hoa mới nở còn nghe mùi trinh tiết
Hương bềnh bồng về tận phía đam mê
Buổi đầu tiên mình nói tiếng hẹn thề
Từng nhịp thở má ửng hồng e thẹn
Em có nghe dòng đời đang luân chuyển
Cho bây giờ và mãi mãi tương lai
Để em thấy tình yêu luôn rất lạ
Sương trên cành lóng lánh buổi ban mai!
CAI LẬY MỘT THỜI XA
Nhớ mãi tháng mười về Cai Lậy
Ghé nhà thằng bạn ở xóm trong
Đường mưa bùn dính lem lấm áo
Một chút buồn khơi cứ chạnh lòng !
Với tuổi hai mươi đời phơi phới
Tâm hồn chưa vướng bận vì ai
Sáng uống cà phê bên quán nhỏ
Cô chủ cười duyên, mái tóc dài !
Bạn vỗ vai tôi, nhìn khói thuốc
Được không, tao sẽ mối mai cho
Bỗng dưng lòng thấy xao xuyến lạ
Bỏ cù tô hủ tiếu Mỹ Tho !
Mấy năm sau đó quay trở lại
Quán cũ, người xưa thương nhớ thêm
Mới hay em đã rời phố chợ
Xứ lạ, làm dâu miệt Cạnh Đền !
Tôi chưa quên được đôi mắt ướt
Nét buồn biền biệt phía trời xa
Bánh bao Cai Lậy đâu như trước
Đã mất từ lâu vị đậm đà !
BỨC TRANH ĐỜI SỐNG
1. ĐỜI
Nợ đòi hoài khó trả
- Yêu
Thời thế lo cơm áo
- Liều
Chốn thiên đàng, địa ngục
- Chào
Nghĩ tự do, nô lệ
- Thua
2. SỐNG
Sống thực chất
- Dân
Sống lên gân
- Lính
Sống quyền bính
- Quan
Sống dọc ngang
- Trời
TRÚC THANH TÂM
___________________
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét