Xa nhau rồi, em sẽ quên
Xa anh rồi, tóc
có bồng bềnh
Quấn cong rối
giữa lòng phố hẹp
Như chưa hề chút
gì gượng ép
Gió cuốn, tan
chiều trong lãng quên
*
Lối nhỏ quanh
co, em một mình
Giờ tan tầm có
ai đưa đón
Cánh hoa dại bên
đường nép gọn
Khẽ khàng rung,
góc khuất lặng thinh
*
Em xa anh, trời
đổ cơn giông
Nhớ che chắn,
hiên thưa phía bắc
Đừng lo nghĩ
những điều vụn vặt
Việc nắng mưa,
cố làm cho xong ...
*
Mỗi chiều, đừng
ngoái lại, ủ ê
Cứ tươi trẻ, đêm
dài lắm mộng
Này cửa sổ, khép
hờ, đừng đóng
Con Mướp rong
chơi có lối về
*
Xa nhau rồi, em
cũng sẽ quên
Nhưng mỗi tối
nhớ đừng lên mạng
Để tin nhắn chìm
trong lơ đãng
Mờ cong, không
gian số bồng bềnh ...
Gió trăm năm lồng lộng thổi qua làng
Chống chếnh gió,
lùa khung cửa hẹp
Phất phơ bay dấu
nắng đưa ngày
Như quên lãng
góc mờ gượng ép
Khẽ khàng rung
áo váy lắt lay ...
*
Xôn xao đó, sóng
lòng thiếu nữ
Giấc mơ hoang,
bùng nổ xuân thì
Hạnh phúc cứ
loay hoay dền dứ
Lưỡng lự đêm,
buông thả mùa đi
*
Chìm lặng lẽ lấp
dày gối mỏng
Chảy loăng quăng
từng dấu kỷ hà
Nghe lướng
vướng, thời gian ngưng đọng
Quẩn quanh thềm,
nhấp nhổm nhấp nha
*
Hãy tin tưởng những
điều có thật
Sẽ mờ trôi trắc
trở gieo neo
Đâu còn cảnh cầu
bơ cầu bất
Phận người, vận
nước cuốn dần theo
*
Cái mới đến rụt
rè thêu dệt
Ngẩn ngơ nhìn
xưa cũ trăm năm
Không biết trai
làng đi đâu hết
Cứ loanh quanh,
lạnh ngắt chổ nằm ...
Say
Nhịp đời như giấc mơ qua
Mở bừng mắt dậy, tình xa, rượu gần
Ngoài kia, nắng rụng đầy sân
Sao em đong gió, đổ gần bên anh?
Em qua, gió cũng đành hanh
Thổi bay vạt trước, cố giành với anh...
Về
đâu áo váy ngày xưa
Buông áo váy
Đầu nguồn
Em tắm
Hương xưa xuôi
Hai mươi bến sông
Trôi tức tưởi
Về nơi xa lắm
Gió xuân reo
Lồng lộng
Trên đồng ...
Lê
Thanh Hùng
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét