BÀI THƠ THÁNG CHẠP
Anh viết bài thơ về tháng Chạp
Trời mưa bay, gió rét cóng tay người
Vuốt mặt cơn mưa nỗi niềm ngược dốc
Con đường dài giá lạnh tím bờ môi
Em đi trong đơn côi
Đôi tay vẫy vùng tháng Chạp
Nhặt nhạnh những mặn mòi tinh chất
Cho mùa xanh Nguyên đán đâm chồi
Em rất gần, lại rất xa xôi
Bia đá tim anh hằn sâu dấu nhớ
Chiều cuối thu mê cuồng bên em ngộp thở
Đêm đông tàn khao khát một vòng tay
Trong câu thơ anh viết về tháng Chạp
Giăng mắc giấc mơ em đến thẹn thùng
Ôm tháng Chạp ngực căng chật chội
Đêm ảo huyền anh lạc giữa mê cung
Trên trang thơ anh viết về tháng Chạp
Lật mặt nào cũng chằng chịt tên em
Khúc mê vỡ giữa thiên hà hỗn loạn
Đợi em về… cho nỗi nhớ quyên sinh.
THƠ VIẾT ĐÊM GIAO THỪA
Giao thừa hòa điệu ca xuân
Cho ngày cuối năm vượt cạn
Bồi hồi mãn khai Nguyên đán
Và anh đang đợi chờ em
Anh gieo hạt giống mùa xuân
Trong vườn nhà anh cằn cỗi
Tháng năm nhọc nhằn vun xới
Để em - hoa đẹp tỏa hương
Chỉ em loài hoa duy nhất
Nồng nàn tận hiến phiêu linh
Chạm tay mùa xuân huyền ảo
Đời anh như được phục sinh
TÌNH EM MÙA XUÂN
Tháng Giêng xanh ngực bồi hồi
Nụ hoa xuân nở môi người đắm say
Bởi em - một mái tóc dài
Hồn anh lêu lỏng bờ vai nhọc nhằn
Em qua triền dốc tuổi xuân
Lắt lay nỗi nhớ bâng khuâng giọt buồn
Thời gian nhòa dấu môi son
Chỉ còn ảo ảnh khuyết tròn chông chênh
Em đi sỏi đá gập ghềnh
Thơ anh chiu chắt để huênh hoang đời
Mùa xuân uống cạn ngọt bùi
Tình yêu em - nụ xuân ngời lung linh…
XUÂN NHỚ EM
Uống Xuân cho cạn nỗi đời
Cho vơi nỗi nhớ bời bời ngày qua
Em trên phố rực màu hoa
Câu thơ anh ngã nghiêng… ngà ngà say
Bồng bềnh nắng
Bồng bềnh mây
Em cùng ai sóng tình say bồng bềnh
Chợ tình anh đứng chênh vênh
Nhớ em… xuân gọi bên thềm mặc xuân.
TRẦN VĂN THỌ
––––––––––––––
>> Vui lòng nhấp chuột vào hình ảnh để về mục lục chuyên đề đặc biệt <<
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét