- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
THƯƠNG QUÁ QUÊ NHÀ TÔI ƠI
Loay hoay mãi... cùng em
Ngày giãn cách dài thêm nhung nhớ
Nghe như thơm lựng bờ môi
Chiếc khẩu trang làm khoảng cách không ngắn lại
Gặp nhau
Em mím chặt bờ môi
Nụ hôn không thể nào trao gửi....
Ấm ức và khát
Có cả những ngại ngần
Em có biết
Người bán hàng rong
Ngùi thương chiếc xe đạp nằm im trong xó
Những thùng hàng lịm chết
Buồn tay không đếm được những đồng xu
Mắt lưng tròng ngóng về xa
Thèm một nương náu trùng phùng nơi quê mẹ quê cha
Giấu nỗi lo âu bất an cho số phận
Thằng bé bán vé số khóc đòi cơm áo
Đường mưu sinh bước thấp bước cao
Thân gầy nhỏ nhoi trước phong ba bão táp
Bữa no lòng không có đủ miếng cơm...
Ôi quá chênh chao!
Và bé thơ thiếu những buổi học hồn nhiên
Lớp học buồn vắng tiếng thầy cô cái bảng không bám đầy bụi phấn
Lời học trò bi bô nói chuyện
Tiếng trống trường im ắng những tầm tan
Buồn thay! quê nhà tôi mùa dịch
Phố hiu hắt trơ trụi những hàng cây
Đêm như bãi tha ma đèn đường không nhấp nháy ngọn xanh ngọn đỏ
Phố đau phố chết không bóng người qua lại
Em lặng nghe tiếng tiếng còi xe ruột thắt lòng đau
Chị công nhân thu mình nơi xóm trọ
Ngóng chờ khao khát một cọng rau
Đã bao ngày nuốt nghẹn những sợi mì tôm
Mong một mâm cơm đạm bạc có màu xanh của lá
Thương thay kiếp sống lao đao trong khổ nạn
Những niềm vui tắt lịm trong đớn đau
Sẽ có một ngày mai với bình minh hồng rực rỡ
Tiếng reo vui chan khắp mọi ngã đường
Quê hương của chúng ta thắp ngọn nắng yêu thương
Người đợi người chia hết cho nhau niềm tin đã mở
Ta đã nghe phố trở mình với hơi thở
Dường như tìm lại nét mặt một mùa xuân.
ĐÒI CHÚT ĐỜI NHAU
Đêm xuống đòi ngất ngây
Ta đòi em nửa chừng hương phấn
Đòi giấc mơ...
em gối giữa tinh khôi
Nghe khúc giao mùa gọi...
lắng sâu em lận đận
Cuối bãi chiều rồi
Đòi nhau một lên ngôi
Đòi chi nữa em ơi
khi mùa thu đòi vàng thêm chiếc lá
Chưa phai lòng nhớ
khi mòn đau năm tháng phôi pha
Tóc gió vẫn ăm ắp tình nồng thôi buốt giá
Đông chưa về...
em nuối tiếc những mùa qua
Đòi nắng khuya
hong thêm nồng giường chiếu
Đòi chút lặng câm
khi sóng soài giữa mùa trăng
Nghe thật lạ!
bởi bóng đêm tay thừa tay thiếu
Hương men luồn ngón mềm
Đòi cong cớn sợi tình giăng.
VÔ ĐỀ
1-
Rằng em đã chớm nguồn mê
Bỏ thương sương nặng bộn bề dáng ai
Rằng mai tóc đã màu phai
Bây chừ... bật cúc đêm dài vô vi.
2-
Một phần đêm một phần mềm
Ai về lay động góp thêm kiếp người
Vô ưu gội tắm một đời
Cho thanh cao trỗi một thời xuân qua.
3-
Kệ đêm! với một tàn dư
Một vành trăng mỏng bây chừ quyện mây
Ru nguyên sơ giữa vòng tay
Em bày tục lụy cho đầy vũng mơ.
Hoàng Chẩm
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét