- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
TÔI ĐI LẠC VÀO TÔI
Có một thời tôi đi lạc vào tôi
Nỗi buồn đau chẳng cất thành lời
Đếm bước chân trên ngả đời cô độc
Một mình buồn
Một mình ngồi khóc
Thấy cuộc đời đầy vị đắng cay
Tôi đi lạc vào nỗi niềm tôi
Nào ai biết, ai hay?
Chiếc bóng nhạt nhòa
giữa đời muôn màu sắc
Tôi đi lạc vào tôi
Mặt trời của tình yêu như lịm tắt
Chỉ dại khờ nông nỗi
Bao quanh
Bỗng một ngày
Tôi mở cửa lòng tôi
Ánh sáng tươi xanh
Chan hòa soi ngõ tối
Những con đường
Ngát hương
Mời gọi
Tôi bước khỏi tôi
Mạch nguồn sống
Lại đâm chồi
Tôi bước ra nỗi buồn
Cùng mọi người
Gom nhặt
yêu thương và những niềm vui
nhân thế
Trả lại tâm hồn
góc bình lặng an yên.
8/10/2021
MẸ ĐỪNG KHÓC NỮA, MẸ ƠI!
(Kính tặng những người Mẹ có con mãi mãi nằm lại chiến trường.)
Đêm nay là mấy ngàn đêm
Vi vu gió gởi nỗi niềm thương mong?
Mẹ già còn mỏi mòn trông
Thương con mẹ khóc khô dòng lệ đau.
Kể từ xa mẹ năm nào
Con đi chiến đấu thắm màu áo xanh
Truông dài rừng rậm quân hành
Ba lô cất giữ hồn tranh quê nhà
Lời ru giọng mẹ ngân nga
Hương cau, giếng nước,...
chưa xa bao giờ!
Rồi trong lửa đạn mịt mờ
Một đêm đuổi giặc bên bờ suối mơ
Máu chúng con nhuộm sắc cờ
Thịt xương gửi lại nương nhờ đất xa...
Gió rừng lạnh buốt thịt da
Nhớ quê thương mẹ thiết tha tìm về
Nương theo bàng bạc trăng khuya
Xót xa thấy mẹ đầm đìa giọt đau
Muốn hôn mái tóc cỏ lau
Muốn ôm thật chặt hanh hao tay gầy
Mà tay chẳng được chạm tay,
Nụ hôn tan giữa khói say hương trầm...
Mẹ ơi, chỗ ấy con nằm
Không đất quê nhưng ấm nồng yêu thương
Khe Sanh một thuở chiến trường
Giờ cà phê phủ xanh nương ngút ngàn
Đem thanh xuân giữ giang san
Thì đâu tiếc mảnh xương tàn, mẹ ơi!
Đồng đội con ở khắp nơi
Vẫn cùng chia sớt ngọt bùi như xưa
Nương chung sợi khói hương đưa
Kề nhau nắm đất qua mùa chiến chinh
Quê xa con chẳng một mình
Nhận về bao tấm chân tình yêu thương
Ở đâu cũng đất quê hương
Mẹ ơi! Xin bớt nỗi buồn chia phôi!
Nguyện đem xương ấy tiếp bồi
Những vườn cây sẽ đâm chồi ngát hương
Mẹ đừng thao thức đêm trường
Bên ngôi mộ gió con thường về thăm...
Lòng còn nặng chút tình thâm
Thay con đồng đội thương chăm mẹ già
Quê hương đâu cũng là nhà
Mẹ ơi ! Đừng khóc!
Con xa... vẫn gần.
26/7/2021
VẮNG XA…
Từ ngày thiếu Má vắng Ba
Đường về nhà bỗng thêm xa mấy lần
Đâu còn giục giã bước chân
Đâu còn nấn níu, lần khân lúc rời!
Bóng người đã khuất mù khơi
Còn nghe trong gió bồi hồi khúc ru
Lời ru của Má hiền từ,
Lời ru Ba- chút trầm tư lẽ đời!
Chiều ngưng . Giọt nhớ bỗng rơi
Mùi thơm rơm rạ chơi vơi nỗi niềm
Lặng nhìn cánh võng trước hiên
Vòng xe năm tháng ngủ quên lâu rồi
Bàn cờ buồn, thiếu người chơi
Ba gian nhà trống thiếu hơi ấm nồng
Chuông chiều điểm giữa thinh không
Bếp chiều không khói sao nồng mắt cay?
Con về lục lọi tháng ngày
Đếm thương đong nhớ, tóc mai đổi màu
Lục tìm trong giấc chiêm bao
Rụng rơi năm tháng ngọt ngào yêu thương
Tỉnh mơ trong cõi vô thường
Tiếng chim lạc mẹ kêu thương bên trời!
GỌI VỀ TUỔI THƠ
Cảm ơn giọt nắng bình minh
Gọi tôi về lại thanh bình tuổi thơ
Hạt sương mắc võng đầu bờ
Lao xao rẫy bắp đứng chờ nắng lên.
In chân trần xuống cỏ mềm,
Tay gàu khuấy ánh nắng hiền ban mai.
Cảm ơn lọn khói chiều bay,
Gọi tôi về lại những ngày xa xưa
Tóc bà như sợi mây thưa
Giọng bà dệt cả bốn mùa thần tiên
Bàn tay chẻ cọng lạt mềm
Buộc cho chặt những tơ duyên, ân tình
Cảm ơn ngọn gió thình lình,
Gọi tôi về lại tuổi mình mười ba,
Cánh diều chở ước mơ xa,
Đất trời bát ngát, hương hoa ngạt ngào
Cảm ơn tiếng sáo trên cao
Tôi về thăm lại cầu ao năm nào
Hẹn hò ai dưới trăng sao
Qua cầu ướt áo nhớ màu mưa ngâu
Cảm ơn em chiếc áo nâu
Đưa tôi về lại đồng sâu ruộng bùn
Mưa dầm nhánh mạ lạnh run
Bàn tay mẹ ủ đất bùn trổ xanh.
Đường đời dẫu lắm khúc quanh
Trong ta đọng mãi yên lành tuổi thơ!
6/3/2021
NGHE AI HÁT LÝ QUA CẦU
Nghe ai hát lý qua cầu
Điệu thương dìu dặt cung sầu chứa chan
Hỏi tình nhân khắp thế gian
Buồn chi hơn nỗi lỡ làng chia phôi?
Lững lờ con nước chảy xuôi
Nhớ quên ai thấu lòng người tình chung?
Dám đâu mơ cuộc tương phùng
Lặng thầm tiếng nhớ ngại ngùng lời thương
Sóng xô nước rẽ đôi đường
Dòng nào vui dòng nào buồn, hỡi sông ?
Qua cầu chân bước bâng khuâng
Thiết tha tiếng gió tần ngần bóng mây
Nước triều dâng đợt sóng đầy
Dềnh dàng sông chảy lạc loài lá rơi
Người đi đò khuất dặm khơi
Mà lòng lữ khách chưa vơi nỗi niềm...
17/10/2021
Bình An
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét