- Trang chủ
- |
- Giới thiệu
- |
- Quy ước
- |
- Tác giả
- |
- Thư ngỏ
- |
- Lá thư Bông Tràm
Tác phẩm kỷ niệm 10 năm hoạt động của Bông Tràm, có sự góp mặt của 50 tác giả với trên 100 tác phẩm. Sách dày 312 trang, khổ 13 x 19 cm, giá 100.000 đồng.
Tình cờ ta lại gặp nhau
Khói sương mùa cũ, dường phai nhạt
Chiều biếc xanh trong mắt của nhau
Quên đâu mất, tháng ngày hao nát
Còn nguyên đây, nỗi nhớ cồn cào
*
Tháng tám, trời giăng mù kín bãi
Biển đục ngầu, oằn nặng phù sa
Nắng cuối ngày đùn qua đẩy lại
Tiếc nuối chiều tê dại lần qua
*
Gió cuốn sóng đổ bờ vun vỡ
Ráng tàn chiều, đỏ dựng chân mây
Dẫu đã biết đời không duyên nợ
Vẫn thầm mong có buổi chiều nay
*
Hoa, trúc trắc bay theo chiều gió
Mỏng manh treo, từng cánh rơi rơi
Trăng ký ức, như còn đâu đó
Tóc mai nghiêng sợi ngắn rối bời
*
Nắng tắt, chiều dần tàn bổi hổi
Mắt như cười, cay đắng trượt xa
Thong thả bước, nỗi niềm thốc xối
Lắng tuổi đời, thanh thản vượt qua ...
Ngập ngừng chiều
Em bước qua khe hở cuộc đời
Chợt thấy một hoàng hôn tím biếc
Rực rỡ vàng, chiều xa biền biệt
Gọt xuân hồng, ngày tháng hao vơi ...
*
Cứ chờ trông, điệu nhạc hoài mong
Đêm cuồng nhiệt vòng tay vương vãi
Mùa năm đó, đâu còn trở lại
Quay quắc chiều xa, đến quặn lòng
*
Em bước qua lối nhỏ, bước qua
Sâu thẳm nhớ, một hoàng hôn khác
Mây trắng cuối trời như kiêu bạc
Hờ hững trôi, trắng muốt, mượt mà
*
Nuối tiếc gì tiếng vọng sau lưng
Cứ thấp thoáng lối mòn bé nhỏ
Quanh quất dấu ngày, rơi đâu đó
Mà đắn đo rối bước ngập ngừng?
Gió qua làng chài bên cửa Ông Trang
Chiều rong tiếng gió khua tàu lá
Dật dờ trôi, trắng nuốt vầng trăng
Chòi canh Đáy, cuối mùa tơi tả
Rung rinh theo nhịp gió Nồm săn
*
Anh, con triều biển Tây rón rén
Vịn bờ kè ra cửa Ông Trang
Ngắm dáng em bên chồ, bẽn lẽn
Trôi nghiêng dòng, nước đổ khẻ khàng
*
Mênh mông sóng đổ bờ bãi vắng
Lớp bùn non lấp lóa mặt người
Trong vắt sông trôi chiều phẳng lặng
Vạch ngang trời ráng đỏ thắm tươi
*
Thương vạt áo ngấm phèn khô quạch
Nắng đồng sâu đủng đỉnh qua làng
Bóng lén dọi má hồng bên vách
Bâng quơ cười, ngượng ngập quay ngang
*
Ơi đất Mũi, cứ trẻ trung như vậy!
Như vạt mắm cuối bờ, mãi tơ non
Chắn bão giông, lụi tàn đâu ai thấy
Lớp lớp phù sa, khuất lấp lối mòn ...
Apsara
Ngang dấu bằng
Lăn
Lốc đá
Chùn chân
Vũ điệu
Apsara
Ngậm hoa cải
Cài nghiêng
Khách lạ
Chợt thu
Không rối lẫn
Điệu đà
Mỗi người cầm mỗi chiếc smartphone ngồi yên lặng
Đông đủ cả đây, sao mà như trống vắng
Trong không gian ngưng bặt, trong ngần
Chỉ có bầy sẻ nâu, đang hóng hớt ngoài sân
Cho nỗi buồn loang đốm nắng
Điện thoại kết nối người xa, mà dường như chia rẽ người gần
Trong mênh mông sâu thẳm nỗi buồn
Tiếng sóng gọt bờ cát dài chồng lấn
Bóng nắng chập chờn rối lẫn
Quạnh hiu chiều Phan Thiết vắng em
Lộng gió cửa sông như giận hờn tức tưởi
Xô dạt hoàng hôn phố vỡ ánh đèn ...
Ta đang ở trong thời nhiễu loạn thông tin
Thật giả, vàng thau lẫn lộn
Qua lối hẹp, quanh co khuất lấp tầm nhìn
Giá trị ảo, làm sao thu hồi cho đủ vốn?
Hình như có gì bất ổn
Khi ta còn mơ hồ, không kiên định một niềm tin
Lê Thanh Hùng
© Tác giả giữ bản quyền. Vui lòng ghi rõ nguồn Bông Tràm khi sử dụng lại nội dung này.
|
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét