TỪ BIỆT
Trăng vàng ăm ắp trên sông
Lệ em cũng ướp má hồng đầy trăng
Môi em cũng đọng ánh hằng
Run run tiếng khóc dùng dằng thuyền anh
Thuyền anh muốn vượt sông xanh
Đi ra biển lớn không đành vì em
Đêm nay có phải là đêm
Em đem nước mắt đổ lên đầy thuyền
Sao trên cao cũng luân phiên
Rơi bao nhiêu lệ bay xuyên nền trời
Đời ta phiêu giạt muôn nơi
Con tim ta lại chẳng rời được em
Đành lòng bên nhớ bên quên
Chèo xa nước mắt lênh đênh giữa trời
Còn nghe tiếng gọi, anh ơi!
Trong mây, trong nước, trong lời gió mưa.
MỘT MÌNH QUA PHỐ
Một mình qua phố nửa đêm
Đường khuya vắng lặng, nhớ em quá chừng
Nỗi buồn mắt rưng rưng
Sương rơi giăng lạnh ngập ngừng sầu nghiêng
Ngước lên thấy cõi ưu phiền
Trời xanh như đọng một miền lệ sao
Đường xưa lối cũ đi vào
Hương xưa còn thoảng ngọt ngào tình xưa
Một thời đi đón về đưa
Lầu cao cửa sổ vẫn chưa then cài
Chỉ không còn nữa mắt ai
Nhìn theo nghiêng cả đường dài về khuya
Kể từ tình rẽ duyên chia
Nhà xưa, cổng cũ thành bia dựng buồn
Xe hoa từ độ đi luôn
Gót ta mòn mỏi qua truông tháng ngày
Đường khuya đổi ngắn thành dài
Hồn khuya lạnh giá giũa mài con tim
Nửa đời bảy nổi ba chìm
Nửa đời lận đận đi tìm nửa kia
Vẫn là tình rẽ duyên chia
Chỉ con đường vắng về khuya vẫn còn
Chỉ mình ta với héo hon
Mình ta qua phố hao mòn ngày xuân.
LỆ VÀNG
Trăng vàng chiếu trên má hồng
Lệ em rơi xuống thành sông lệ vàng
Ta như ngồi chuyến đò ngang
Qua dòng sông ấy cũng tan nát lòng.
Trăng vàng chiếu trên lá vàng
Lệ em rơi xuống hai hàng là trăng
Ta như một áng mây giăng
Càng đau gió đẩy cung hằng càng xa.
Trăng vàng lại chiếu trên hoa
Lệ rơi xuống nhụy thành ra lệ vàng
Ta đi nước mắt cũng tràn
Đành thôi phải để bẽ bàng tình em.
Khi nào trăng hết sáng đêm?
Tủi hờn nước mắt của em cạn rồi!
Trăng còn vàng ở giữa đời
Thì còn hẹn nước còn lời thề non.
CHÂU THẠCH (tác giả giữ bản quyền)
__________________________________
Anh viết hay quá ! Mới gặp đây mà đã năm rồi anh nhỉ ? Thơ anh ý tứ sâu xa quá, vài chổ em nghĩ mãi mà không biết có đúng không nữa ....Bài Lệ vàng đó
Trả lờiXóa