TRONG CHIỀU GIÃ BIỆT
Sao em cứ dùng dằng trong một chữ …
Tiền đề cho câu hỏi, tại vì sao?
Đừng nói vậy, này em, đừng lưỡng lự
Chia tay nhau, còn sấp ngữa ngọt ngào
Đâu đó ân tình, nặng lòng níu giữ
Dẫu biết đời, còn lại những chênh chao
Lời hẹn cũ, vọng bên đời ngấp ngứ
Biết đắng cay, còn oằn đẫm sắc màu
Em bước qua đường, ngập ngừng do dự
Lối mòn xưa, ta đã đến tìm nhau
Đường ký ức, đang dội về tràn ứ ...
Để lại câu thơ, tướp nát, cũ nhàu
Để lại một trời lộng chiều lãng đãng
Mây núi giăng giăng, dấu hỏi lặng thầm
Bờ cỏ biếc, đọng chút gì lãng mạn
Của mối tình đầu, lóng lánh, xa xăm
Thì em ơi, hãy quên đi lời hẹn
Một sợi tình giăng, nối buột thời gian
Nghe tiếng gọi, sao mơ hồ, lỏn lẻn
Bên bến tình xưa, bổi hổi ngập tràn ...
TÌNH CŨ
Này em, rượu cạn, tình vơi
Chênh chao, cuồng nhiệt, tràn lời hoa ngôn
Sang sông, thuyền gác lên cồn
Kìa trăm mắt lạ, đổ dồn vào em ...
TÌNH CŨ 2
Giọt tràn ly, phớt qua môi
Đẩy đưa ngày tháng, tao nôi tròn vành
Còn không em, mộng ngày xanh
Men xưa, tình cũ, ta dành cho nhau
TÌNH CŨ 3
Đẩy đưa chút nghĩa cũ càng
Em, rơi trong gió một tràng cười hoa
Chìm trong dấu nắng nhạt nhòa
Quay ngang, em vén tóc xòa ven mi
LÊ THANH HÙNG
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét